Từng cụm gió thổi xuống chia hai
Đưa tình ta rẽ lối phôi phai
Do duyên nợ luân hồi triền kiếp
Chẳng phải lỗi lầm bởi vì ai
Tâm tư trăm mối nỗi lo âu
Tình mọc gốc rễ đã ăn sâu
Từng đêm nhắc nhở trong tàng thức
Để rồi in đậm một vết đau
Nước dâng cuốn mất một tình yêu
Sóng vờn với gió theo thủy triều
Dòng sông tịch mịch sao hiu quạnh
Biển vắng không người thật đìu hiu
Đưa tay hứng những hạt tuyết rơi
Rưới thắm lòng tôi trắng cuộc đời
Dường như màu tuyết là ly biệt
Lạnh buốt con tim khiếp cả người
Người ngoảnh mặt ta còn mộng mơ
Hạ bút từng nét dệt bài thơ
Tìm bạn tri kỷ chia tâm sự
Vạn kiếp khát khao ta đã chờ
Chi Chi 23/12-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét