Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Thơ TriGia

Tự thuở nào đã làm chim mõi cánh
Gục đầu trước vô tận không gian
Em là hoa, mọc cội cõi thiên đàng
Sao còn ngại, bụi trần vướng gót

Ai đang hát đó, ai cười đó
Ai lẵng lặng thinh, ai đứng nhìn
Ai thấy tất cả, ba ngàn cõi
Trong từng sát na, ai là ai ?

Gục đầu dưới bụi thời gian
Cấu tay sốt rét cho tàn, vô minh
Này em, thân xác vô hình
Bàn tay định mệnh trói mình, không tha...


TriGia 14/12-2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét