Quạnh quẽ đơn côi bóng xế chiều
Một mình nhìn sóng nước đìu hiu
Mấy ai trong đời chưa ly biệt
Trọn suốt kiếp người một lần yêu
Khi yêu tâm trí nhớ miên man
Hỡi ơi hư thực khiến bàng hoàng
Dẫu biết ngày mai không đoạn cuối
Nén sầu ngưng lệ khỏi tuông tràn
Nếu lỡ mai này ta mất nhau
Mình em cô tịch giữa canh thâu
Có trăng bầu bạn suốt đêm tối
Chị Hằng thông cảm rơi lệ sầu
Lim dim trong mộng thấy chập chờn
Tàn đêm tỉnh giấc thắm cô đơn
Hạt mưa theo gió không ngưng chảy
Tưởng lòng đã nguội càng khoáy hơn
Anh mang làn gió hồn ngã nghiêng
Nâng niu âu yếm dứt muộn phiền
Bỏ quên cuộc sống triền miên khổ
Tìm kiếm ngọt bùi tuổi trung niên
Có hay sóng biển vỗ thầm thì
Nghe lòng nhói nhẹ nỗi sầu bi
Buồn ơi se thắt đời cô lữ
Lo sợ thêm một lần biệt ly
Lẽ nào tình chớm lại phôi pha
Bỏ buông khô héo cánh tay ngà
Hoàng hôn trầm lặng ru ảo mộng
Van xin tình ! Đừng hất hủi ta
Nhìn trời cao vút chẳng thấy trăng
Thôi rồi ai quên ngắm chị Hằng
Động bao nỗi hờn trong vọng tưởng
Mô Phật Mô Pháp Nam Mô Tăng
Chi Chi 12/12-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét