Tôi biết làm sao bớt nhớ thương
Hữu duyên vô phận rẽ chia đường
Tôi ở miền tuyết băng bắc cực
Còn anh nơi tận Thái Bình Dương
Hồn thơ ngăn cách cả con sông
Bên này mưa lạnh trời trở đông
Gió lộng pha sương hoa tuyết phủ
Giữ lấy chút hơi sưởi ấm lòng
Anh giữ làm chi cánh hoa tàn
Duyên tình phai sắc cũng dở dang
Thôi thế là xong đừng hoài vọng
Tình ta như tuyết trắng màu tang
Sáu năm đúng hẹn đã đến rồi
Thanh Liêm Nhược Thủy chẳng chung đôi
Ta đứng đợi chờ dù không hẹn
Đã quen rồi với cảnh ngăn phôi
Chẳng biết tính sao đây hỡi trời
Dứt không nỡ với thì cạn hơi
Cứ để thời gian chôn kỷ niệm
Xin đừng trách tôi không vẹn lời
Chi Chi 03/11-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét