Trời đã lặng người chưa xuất hiện
Có lẽ nào người không đến sao
Liếc nhìn trời mù mịt tối cao
Giận Tâm Sở ngang tàng hóng hách
Ta nhủ lòng bàng hoàng tự trách
Thuở nguyên sơ vô niệm bất cầu
Cũng chưa một lần biết khổ đau
Ta độc chiếm hai bầu sữa mẹ
Và nghe tiếng ru hời khe khẽ
Chưa bao giờ biết giận dối hờn
Về nguyên thủy ta sống tâm chơn
Bất tăng, bất giảm không tính toan
Chẳng có các thức tâm cuồng loạn
Nay ta ôm nỗi niệm uất nghẹn
Theo các Pháp sanh mà không hẹn
Tâm, ý thức hoành hành nông nỗi
Cảnh duy tâm hiện đều giả dối
Ta hồi tưởng từng ngày tháng năm
Tiếng mưa rơi từng lớp âm thầm
Ghét Tâm Sở vận hành không lệnh
Những chủng tử khởi hiện theo mệnh
Còn vượt quá sức tưởng tư duy
Phút say mê trong chốc chia ly
Thôi tạm biệt mai ta gặp lại.....
Chi Chi 28/11-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét