Mặc người miệng thế gian chê khen
Nhẫn nhục cũng chưa hẳn là hèn
Yên phận thì tâm nguôi ý thức
Nhịn riết sẽ thành một thối quen
Muốn nhàn thì phải sống một mình
Người không như hoa cỏ vô tình
Xuất cảnh duy tâm duyên sanh khởi
Vì đời xem trọng cái nhục vinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét