Thế gian lắm xảo hiếm hiền trung
Hận người sao nỡ ép đường cùng
Ghét mình hôm ấy đừng giao kết
Dù chỉ một lần đã đi chung
Nhìn trời cao vút lẫn màng đêm
Ngàn tiếng côn trùng réo bên thềm
Đau thương than khóc vì lạnh rét
Dù hôm nay sóng lặng gió êm
Con người ích kỷ nghĩ về mình
Gặp chuyện đem kẻ khác hy sinh
Ít nói nhiều, không trở thành có
Không chút nương tay chẳng nể tình
Giận chi một gã xấu người dưng
Tránh xa kẻ ác được vui mừng
Cả trọn kiếp này chẳng gặp lại
Dù chì cái tên cũng xin đừng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét