Yêu đương là một khoảng trống không
Ta đâu biết đó là giả dối
Cứ đâm đầu vào thu đến đông
Người mượn Kinh Phật ru lòng tơ
Một ngụy quân tử chẳng nào ngờ
Đã qua rồi một cơn ác mộng
Dằn vật mấy tháng mới tỉnh mơ
Hy vọng người hãy hiểu giùm ta
Thấy người ta chạy như gặp ma
Không cần hỏi thăm, đừng xin lỗi
Ta van người ,xin hãy tránh xa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét