Mượn bút mực viết lên trang giấy
Tâm Sự mình chỉ để làm ngơ
Mang nỗi sầu gợi ý bài thơ
Ngồi ghi lại mấy món Tâm Sở
Vốn cuộc đời người nhiều trắc trở
Bởi vì ba thứ tham sân si
Khi hiểu ra thì chẳng còn gì
Ta vốn có mấy Tâm Sở thiện
Vậy hồ đồ có lúc cuồng điên
Tâm bực bội giận hờn nông nỗi
Mang tánh thiện ta ra thay đổi
Tự tạo nghiệp ác cảm chẳng thương
Làm liên lụy tới tám Tâm Vương
Còn lớn tiếng to mồm chữi bới
Ta nhẫn nhục mi càng làm tới
Đi nịnh bợ với kẻ ngang tàng
Để tâm mình cảm giác bất an
Còn so sánh hơn thua tranh cãi
Hãy nhìn ta gióng như ma quái
Thân khẩu ý hoành hành tự tạo
Đem bác sĩ kỹ sư giả mạo
Ra khoe tài nói dóc người tin
Rồi có bữa cũng đi ăn xin
Đừng than khóc đổ thừa do số
Khi có chuyện niệm Phật Nam Mô
Làm trò hèn khiến người khinh bỉ
Ta căm hờn Tâm Sở ngự trị
Gán ghép ta mang danh bất nghĩa
Bị dày vò như trang nghĩa địa
Gây ác nghiệp diêm vương kêu gọi
Còn ưỡn ngực ta không có tội
Chớ ngụy biện cho thân lầm lỗi
Pháp duy tâm hiện đều giả dối
Ta và muôn loài người gióng nhau
Kiếp nào ta cũng là hoàng hậu
Đì nhà vua đổ nát tan tành
Lộ tánh thú như thứ lưu manh
Nay bị đọa sáu đường tam giới
Nhớ năm nào cùng bộn ăn chơi
Ta chơi nổi chưa bao giờ thiệt
Như các Pháp có sinh rồi diệt
Biến ta thành một kẻ đần ngu
Nên vạn Pháp ta xem như mù
Học chẳng nhớ tu thì không ngộ
Lao nhao như sóng biển nhấp nhô
Ta đang trong nỗi niềm tiếc nuối
Là một thi sĩ không tên tuổi
Ta hồi tưởng từng ngày năm tháng
Có biết chăng những lần buồn chán
Ta biết làm gì ngoài viết thơ
Gọi thầm Tâm Sở đừng có mơ
Độc chiếm mi tôn ta bệ hạ
Chi Chi 14/10-2011