Cuộc đời như áo tuyết
Trùm lên cỏi Vô thường
Hoa một lần hẻ nở
Và cũng sẽ cỏ tàn
Yêu người qua hơi ẩm
Yêu người chợt tâm Mê
Yêu người tim chạnh nhở
Cảnh và đời thực hư
Rồi một lần đi qua
Nhở một lần lụy tình
Đâu là Chân là Vọng
Hai nghĩa Dã là Không
Em là dòng máu nóng
Trong trái tim vô thường
Em là hoa chân quí
Nắm bắt làm sao đây?
VôThường.
ngày đăng 08/1-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét