Trời đành chia duyên kiếp trái ngang
Người đến rồi đi quá phủ phàng
Úp mặt lau khô dòng lệ thắm
Quay lưng hờ hững nỡ lìa tan
Anh hãy quên em đi tháng ngày
Tình mình đã vượt khỏi tầm tay
Hãy xóa tan bao niềm mong ước
Tình thôi ngăn cách chân trời mây
Tôi vẫn là người của thuở xưa
Khi yêu say đắm nói sao vừa
Trọn lòng dâng hết tình mật ngọt
Người phụ ta hụt hẫng dưới mưa
Mộng trăm năm nay chẳng trọn tình
Tưởng thật nên trao gởi niềm tin
Buồn ghê lắm khi người bội bạc
Mất anh yêu lạc nẻo tim mình
Gió ơi thôi đừng vướng gót chân
Phủi sạch tình duyên bụi hồng trần
Vì thiếu nợ nần nên phải trả
Kiếp này lạc lối với cố nhân
Chi Chi 17/2-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét