Đây có phải duyên nghiệp của nhau
Cho tình mình nặng nợ thương đau
Con tim mãi thêm mang khổ lỵ
Rồi tự trách ai đem nỗi sầu
Anh phương trời có nhớ em không
Bàn tay nào em ngã vào lòng
Để sưởi ấm tình nồng đốm lửa
Xóa tan giá lạnh nỗi niềm mong
Ta xa nhau như lá lìa cành
Làm sao điện thoại khi nhớ anh
Nỗi buồn dày xoáy mòn tâm khảm
Trằn trọc giấc ngủ suốt thâu canh
Tình không vẹn thôi đành biệt ly
cũng không nắm giữ người muốn đi
Sao đêm lấp lánh ngoài khung cửa
Yêu đương không trọn biết nói gì
Những đêm giá buốt gió lạnh căm
Cô đơn lẽ bóng bước âm thầm
Đường tình hai đứa còn vời vợi
Mộng ước bên nhau quá xa xăm
Chi Chi 3/2-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét