Đưa tiễn thu đi đón đông sang
Cánh vàng trơ trọi thương mấy bận
Lục bình đưa đẩy phận riêng mang
Ngơ ngẩn dòng đời vứơng gót chân
Nhìn dáng người yêu lắm cảnh trần
Kiếp người ly xứ trôi nước chảy
Còn ta đứng dạ xót bâng khuâng
Ta bước theo chân đưa tiễn nhìn
Mặc lòng khoáy động cố lặng thinh
Duyên nợ yêu thương thệ hẹn ước
Thời gian đổi sắc biệt ly tình
Rét buốt tim côi giữa căn phòng
Hồn đơn giá lạnh phủ gió đông
Dạ rối tơ vò trường dâng thủy
Dõi mắt trông theo nhớ não lòng
Một chút đa mang lỡ sông chiều
Mặc cho thác đổ xuống bao nhiêu
Dáng gầy soi nước treo nữa mảnh
Lưu bóng riêng mình những dấu yêu
Chi Chi 04/11-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét