Khuya lắm còn ta với trăng mơ
Đêm sương ngơ ngác đứng trông chờ
Năm canh trăng lẽ sầu nghiêng bóng
Bỗng gió thu về lạnh xác xơ
Bến vắng thuyền tình chiếc đơn côi
Đại dương nước động sóng từng hồi
Mỗi mùa thu đến buồn se sắt
Lá vàng héo úa cõi lòng tôi
Mấy ai một kiếp trọn bên nhau
Theo mây lướt gió vạn nẽo sầu
Kỷ niệm còn đây nuôi hy vọng
Tình vừa chớm nở gợn nỗi đau
Một cụm gió đời chẽ làm hai
Nữa xuân lở dở thảm đêm dài
Chất chồng cách trở từng ngày tháng
Lệ tình ròng rã phủ bóng phai
Chợt bỗng hôm nay nhớ lạ thường
Tim mình thổn thức gọi Hồng Phương
Nhớ nhung đêm trắng không tròn giấc
Bỗng thấy bâng khuâng nỗi chán chường
Chi Chi 30/08-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét