Trở lại nơi này một mùa xuân
Chim trời ríu rít hót tưng bừng
Uyên ương bơi lội trong hồ nước
Chạnh lòng cảm giác chút bâng khuâng
Hai mươi năm xa mái trường xưa
Bạn bè lâu nay không gặp nữa
Nhớ lại vui đùa chung chốn này
Có người lén lút đến đón đưa
Thời gian đi qua không chổ trụ
Chiếc lá xạc xào như gió thu
Khoảng cách không gian ai đo được
Cảnh đời thoáng chỉ giống phù du
Mượn gương Bát Nhã để chiếu tâm
Soi sáng đường đi cho khỏi lầm
Bát Nhã ba la mật đa kinh
Trân châu quí bảo vạn kiếp năm
Cầm lên sắc bén đao Kim Cang
Tà ma quỷ quái mau phục hàng
Một đao đưa xuống tâm lìa thể
Lỡ tay chém đoạn tình đứt ngang
Ngồi đây ta đếm từng sát na
Chớp mắt thời gian thì đã già
Chết rổi thân trã về tứ đại
Hiện tiền cứ mãi tìm cái ta
Chào đời đã sống với cái tôi
Trã nghiệp thế gian xong luân hồi
Mấy chục năm vai đeo gánh nặng
Có sinh có diệt chỉ vậy thôi
Tự hỏi mình sao cứ thấy ta
Rút gươm Bát Nhã để chém tà
Phật độ chúng sanh có tót xấu
Tu rồi trong tâm vẫn có ma
Chi Chi 25/04-2011
Thơ bạn dễ thương quá hà. Nhưng đọc bài này, đoạn đầu (3 khổ đầu) đang thả hồn lãng đãng theo những câu thơ nhẹ nhàng lơi lả, bỗng dưng từ đoạn thứ tư trở đi cảm giác hơi quái lạ :D.
Trả lờiXóaÝ đạo tình đời. NT tiếp tục khai triễn loại thơ này nha. Hay lắm!
Trả lờiXóaCY
Mùa Phục sinh 2011/4