Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

Biển Và Tôi -Thơ VoThuong

Xa em một chút muộn phiền
Tháng năm nhỏ giọt trên lưng phiến-sầu
Xa em một chút thoáng mau

Phong sương khói nhuộm biển sầu qua đây
Bao lâu Biển vẩn ưu phiền

Niềm đau dĩ vãng trinh nguyên khối tình




Một chút Tâm

Khói Định hương thơm ngát..
Niệm khởi một chử Tâm
Tâm không là chân pháp
Sao còn chấp Có, Không





Mực

Tình đời tựa trang giấy
Ta viết mực Chân Tâm
Sao ai làm hoen vết !
Mực đỏ đã loang tâm

Tâm sinh dòng ái nhiễm
Sẽ phiền nào ngút ngàn
Mong em làm mực đỏ
Rực rỡ hoa từ tâm



Nhớ


Tiển chân em nổi nhớ
Cái buồn đã lỡ trao
In em vào trí nhớ
Chôn dưới đáy mộ sâu





Men Say

Em quá thực làm tim anh choáng ngập

Em quá đầy sao chở nổi tình em
Đây Hư vô hay Ảo ảnh vô thường?
Tình mới đấy tràn đầy không gian nọ

Để một lần đôi môi ,con mắt
Cả sáu căn ngập ngụa bắt men say
Anh chếnh choáng cuồng quay tình quá chén
Chợt nhận ra em ẩn hiện đâu đây!

VôThừơng Đăm Ngày 01/02-2011




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét