Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010

TriGia

Rừng đả sang đông, thu mới sang
Cây bàng trổ lá ,sương đôi hàng
Trăng đêm nhỏ lệ tình, sớm muộn
Như thế, hồn thơ chết, ngở ngàng

TriGiaII. 9/11-2010

Bỗng nhiên, ta hóa đá tình
Hay hương hoa ấy , ghẹo tình ấy ta
Dẩu rằng trong cỏi người ta
Biết rằng chỉ có là cà thế thôi

TriGiaII.9/11-2010


Lối này,lắm cỏ hoa thơm
Tưng bừng đôi cánh trăng rừng hương bay
Biết rằng, có một bàn tay
Còn đang khép lại ủ ngày thơ cười

TriGiaII 9/11-2010


Không phải tình em nợ tình anh
vì lủ chim xanh lẻo mép, cành
Cái thuở ban đầu vô duyên ấy
Nên tình, không hẹn với ngày xanh

TriGiaII.9/11-2010


Thử bẻ không gian, dấu mặt trời
Ngăn dòng thao thức, lệ đừng rơi
Lẻ tình héo thuở yêu, nào đó
Không phải tình em, đó anh ơi

TriGiaII 9/11-2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét